Vất vả, cực nhọc nhưng trên khuôn mặt các anh, chị công nhân Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang luôn rạng rỡ một nụ cười, với công việc thầm lặng nhưng mang đầy ý nghĩa đó là làm sạch đô thị, làm sạch cho môi trường của thành phố Hà Giang.
 
 Xong việc sau gần 5 giờ thu gom rác của các chị công nhân Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang.

Được sự giới thiệu của anh Trần Đình Thinh, Giám đốc Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang chúng tôi đến nhà chị Nguyễn Thị Hương, tổ 1 - phường Trần Phú, nhân viên của công ty, vào thời điểm chiều muộn. Đây cũng là lúc mà chị Hương vừa đón con gái lớn học mầm non về nhà. Trong ngôi nhà cấp bốn ẩm thấp với hai tường chính là tường của hai nhà bên cạnh, mái lợp Pro xi măng mà bố, mẹ chị hỗ chợ xây cho. Là người đã có thâm niên công tác 18 năm dọn vệ sinh môi trường nhưng đến bây giờ thu nhập của chị chỉ khoảng 1,8 triệu đồng/ tháng. Ngoài tiền chi phí ăn học cho hai con chị còn phải mất thêm 800 nghìn gửi hai đứa nhỏ ngoài giờ để còn đi làm. Với giá cả như hiện nay thì tất cả sinh hoạt gia đình đều phụ thuộc đồng lương phụ xe ít ỏi của chồng chị.Vừa nói chuyện với chúng tôi chị vội vã bón cơm cho hai con nhỏ để còn kịp giờ đi làm. Trong sâu thẳm mắt chị tôi nhìn thấy những rọt lệ đọng lại và vẻ mặt khắc khổ của người phụ nữ được xem là già trước tuổi. Vào thời điểm này, mọi gia đình đều đang quây quần bên nhau, lẽ ra con nhỏ của chị đang được bàn tay ấm áp chăm sóc của một người mẹ, được ăn bữa cơm tối cùng gia đình, nhưng tất cả điều đó không có với chị từ rất lâu rồi. Xã hội mỗi người một nghề để mưu sinh và nghề vệ sinh môi trường như chị cũng vậy.


Chúng tôi theo chân chị đi gom rác trong chợ và xung quanh chợ lớn, khu vực này được xem là nhiều rác nhất của Thành phố Hà Giang. Khi mọi người vội vã mua thức ăn về cho gia đình, chợ vắng dần cũng là lúc công việc của chị bắt đầu. Đến đây chúng tôi mới biết ở đây có tất cả các loại rác, nào là túi bóng ni lông, phế phẩm của rau, quả, lông gà, vịt… tất cả như một bãi chiến trường bốc mùi khó chịu. Dọn khu chợ này gồm có bốn người, mỗi người phụ trách 2 xe, hôm ít rác thì gom được 8 xe đầy, còn hôm nào nhiều như những ngày lễ thì phải làm hai lượt xe, trời nắng thì việc thu gom rác nhanh hơn nhưng lại bụi và mùi hôi rất nặng, còn trời mưa thì nhếch nhác, rác gom lại vì bị ướt nên xe đẩy nặng hơn. Trời trở về khuya, sự vắng vẻ lành lạnh càng làm tiếng chổi của các chị trở nên rõ hơn, bốn con người lầm lũi,không ngơi tay gần năm tiếng đồng hồ, tám xe rác được chất đầy và dồn về nơi tập kết.


Tạm biệt chị Nguyễn Thị Hương, chúng tôi có mặt tại nhà chị Nguyễn Thị Hằng, công nhân Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang, sống ở tổ 2, phường Trần Phú vào lúc 5h sáng, xung quanh hàng xóm vẫn còn yêm lắng. Với chị Hằng đã là một thói quen mà 17 năm nay, ngày nắng cũng như ngày mưa hôm nào cũng vậy, đúng 4h 30 phút chị dời tổ ấm, lạch cạch trên chiếc xe đạp đến bãi tập kết xe rác. Trời vẫn còn tối om, ánh đèn đô thị lờ mờ nhưng đã thấy rõ đất, cát vung vãi trên mặt đường, ven đường những thùng rác của các gia đình đang chờ sẵn các chị đến gom. Tổ chị có nhiệm vụ là quét và thu gom rác tại Khu ẩm thực phường Quang Trung, và một phần phường Nguyễn Trãi, nơi đây tập trung nhiều quán phục vụ ăn uống, nên lượng rác thải cũng tương đối nhiều. Lau những rọt mồ hôi trên mặt, chị Hằng cho chúng tôi biết: Chồng chị cũng là nhân viên của Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang nhưng làm bên đội xe gom rác, tuy công việc của hai vợ chồng vất vã nhưng nhờ có công việc này mà gia đình chị nuôi được 3 con học chuyên nghiệp ở Hà Nội, trong đó có hai đứa lớn đã ra trường và đi làm. Ngoài giờ đi dọn vệ sinh chị còn mở thêm quán nước mía kiếm thêm ít tiền để trang trãi sinh hoạt hoạt trong gia đình.


Trời dần sáng, chúng tôi theo chân các chị đến từng ngõ nhỏ, rác vẫn còn nhiều, lá hai bên đường qua trận gió đêm dày đặc hai vỉa hè, những nhát chổi vẫn lướt qua từng thớt gạch nhỏ, chị Hằng cho biêt: Nhiều hôm trời gió, quét hết lá đường trước thì lá lại dụng đằng sau loay hoay mãi rồi cũng hết, nhưng mệt nhất vẫn là quét dọn đất, cát trên mặt đường do xe chở vật liệu để lại, vì quét loại rác này vừa bụi vừa lâu nên phải quét chậm thì mới sạch.

Đã đến giờ đi làm của mọi người, phương tiện giao thông đã trở nên đông đúc nhưng vẫn thấp thoáng bóng các chị nhoài người đẩy xe rác. Chị Hương, chị Hạnh cũng như hàng trăm anh chị em công nhân Công ty Cổ phần Môi trường đô thị Hà Giang vẫn ngày đêm miệt mài quét dọn làm sạch những con đường, ngõ nhỏ. Tuy công việc nhỏ bé thầm lặng nhưng mang đầy ý nghĩa của các anh, các chị đã góp phần xây dựng hình ảnh Thành phố Hà Giang xanh-sạch - đẹp.